Tôi: a là chủ, còn em là nhân viên. - sau câu nói đó thì 9 xác tôi bỏ chạy nếu ko muốn a nhéo.
...........
đi loanh quanh trong quán, ai cung nhìn em cười cười thật cứ thấy kỳ kỳ. bỗng trong túi điện thoại rung. móc ra thì P nhắn tin.
P: em nc với anh được không.
Tôi: chuyện gì thế. nói luôn đi em.
P: tối dọn quán a ghé nhà em nhé.
Tôi: có j nói luôn đi em.
P: em đợi ngoài cổng đấy
P với tôi, như 1 người bạn. dù là những ngày qua P rất quan tâm, hỏi han chuyện của tôi còn hơn cả T.a. nhưng với tôi nó có 1 chut gì đó ko hay về P. chung tôi quen nhau ko lâu. ko biết rõ lắm về P. nhưng time này tôi ái ngại khi P suốt ngày hỏi thăm và lo cho tôi từ chuyện ăn uống đến kêu đi ngủ sớm. haizzzzz... ko biết sao để nói rõ hết.
đang lan man suy nghĩ. thì T.a ngồi xuống kế bên. nghĩ gì thế anh.
Tôi: àh ko có j. em chưa về đi xiu đóng quán trễ mà. tính làm cả 2 ca àh. ko thêm tiền đâu nhé.
T.a: về bằng gì mất xe ôm rồi. giờ có xe ôm mới rồi.
Tôi: giả điên - đâu đâu ai mà khổ thế
Xem tại: phim loan luan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét